Chương 5
Lời cầu nguyện của dân bị hà hiếp
¹ Hỡi Đức Giê-hô-va, xin nhớ sự đã giáng trên chúng tôi;
Hãy đoái xem sự sỉ nhục chúng tôi!
² Sản nghiệp chúng tôi đã sang tay dân ngoại,
Nhà cửa thuộc về người giống khác.
³ Chúng tôi mất cha, phải mồ côi,
Mẹ chúng tôi trở nên góa bụa.
⁴ Chúng tôi uống nước phải trả tiền,
Phải mua mới có củi.
⁵ Kẻ đuổi theo kịp chúng tôi, chận cổ chúng tôi;
Chúng tôi đã mỏi mệt rồi, chẳng được nghỉ!
⁶ Chúng tôi dang tay hướng về những người Ê-díp-tô
Và A-si-ri, đặng có bánh ăn no nê.
⁷ Tổ phụ chúng tôi đã phạm tội, nay không còn nữa.
Chúng tôi đã mang lấy sự gian ác họ.
⁸ Kẻ đầy tớ cai trị chúng tôi,
Chẳng ai cứu chúng tôi khỏi tay họ.
⁹ Chúng tôi liều mạng mới có bánh mà ăn,
Vì cớ mũi gươm nơi đồng vắng.
¹⁰ Da chúng tôi nóng như lò lửa,
Vì cơn đói thiêu đốt chúng tôi!
¹¹ Chúng nó đã làm nhục đàn bà tại Si-ôn,
Và gái đồng trinh trong các thành Giu-đa.
¹² Tay chúng nó đã treo các quan trưởng lên,
Chẳng kính trọng mặt các người già cả.
¹³ Kẻ trai tráng đã phải mang cối,
Trẻ con vấp ngã dưới gánh củi.
¹⁴ Các người già cả không còn ngồi nơi cửa thành,
Bọn trai trẻ không còn chơi đàn hát.
¹⁵ Lòng chúng tôi hết cả sự vui;
Cuộc nhảy múa đổi ra tang chế.
¹⁶ Mão triều thiên rơi khỏi đầu chúng tôi,
Khốn cho chúng tôi, vì chúng tôi phạm tội!
¹⁷ Vì vậy lòng chúng tôi mòn mỏi,
Mắt chúng tôi mờ tối,
¹⁸ Vì núi Si-ôn đã trở nên hoang vu,
Chồn cáo đi lại trên đó.
¹⁹ Hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài còn đời đời,
Ngôi Ngài còn từ đời này sang đời kia!
²⁰ Sao Ngài quên chúng tôi mãi mãi,
Lìa bỏ chúng tôi lâu vậy?
²¹ Hỡi Đức Giê-hô-va, hãy xây chúng tôi trở về Ngài thì chúng tôi sẽ trở về,
Làm những ngày chúng tôi lại mới như thuở xưa!
²² Nhưng Ngài lại bỏ hết chúng tôi,
Ngài giận chúng tôi quá lắm.