Nhảy tới nội dung

Chương 17

Các lời khuyên bảo khác

¹ Đức Chúa Giê-su lại phán cùng môn đồ rằng: Không có thể khỏi xảy đến sự gây nên phạm tội được; song khốn thay cho ai là kẻ làm ra sự ấy! ² Nếu ai gây cho chỉ một kẻ nhỏ này phạm tội, thì thà rằng buộc cối đá vào cổ nó mà quăng xuống biển còn hơn. ³ Các ngươi hãy giữ lấy mình. Nếu anh em ngươi đã phạm tội hãy quở trách họ; và nếu họ ăn năn, thì hãy tha thứ. ⁴ Dầu trong một ngày, họ phạm tội cùng ngươi bảy lần, và bảy lần trở lại cùng ngươi mà nói rằng: Tôi ăn năn, thì hãy tha tội cho họ.

⁵ Các sứ đồ thưa Chúa rằng: Xin thêm đức tin cho chúng tôi! ⁶ Chúa đáp rằng: Nếu các ngươi có đức tin trộng bằng hột cải, các ngươi khiến cây dâu này rằng: Hãy nhổ đi mà trồng dưới biển, thì nó sẽ vâng lời.

⁷ Ai trong các ngươi có đầy tớ đi cày hoặc đi chăn, khi ở ngoài đồng về, biểu nó rằng: Hãy đến ngay mà ngồi ăn, hay sao? ⁸ Trái lại, há không biểu nó rằng: Hãy dọn cho ta ăn, thắt lưng hầu ta, cho đến chừng nào ta ăn uống xong, rồi sau ngươi sẽ ăn uống sao? ⁹ Đầy tớ vâng lịnh mà làm, thì chủ có biết ơn gì nó chăng? ¹⁰ Các ngươi cũng vậy, khi làm xong việc truyền phải làm, thì hãy nói rằng: Chúng tôi là đầy tớ vô ích; điều chúng tôi đã làm là điều chắc phải làm.

Mười người phung

¹¹ Đức Chúa Giê-su đương lên thành Giê-ru-sa-lem, trải qua bờ cõi xứ Sa-ma-ri và Ga-li-lê. ¹² Nhằm khi vào làng kia, có mười người phung đến đón rước Ngài, đứng đằng xa, ¹³ lên tiếng rằng: Lạy Giê-su, lạy Thầy, xin thương xót chúng tôi cùng! ¹⁴ Khi Ngài thấy họ, liền phán rằng: Hãy đi, tỏ mình cùng thầy tế lễ. Họ đương đi thì phung lành hết thảy. ¹⁵ Có một người trong bọn họ thấy mình đã được sạch, bèn trở lại, lớn tiếng khen ngợi Đức Chúa Trời; ¹⁶ lại đến sấp mặt xuống đất, nơi chân Đức Chúa Giê-su, mà tạ ơn Ngài. Vả, người đó là người Sa-ma-ri. ¹⁷ Đức Chúa Giê-su bèn cất tiếng phán rằng: Không phải mười người đều được sạch cả sao? Còn chín người kia ở đâu? ¹⁸ Chỉ có người ngoại quốc này trở lại ngợi khen Đức Chúa Trời ư! ¹⁹ Ngài lại phán rằng: Đứng dậy, đi; đức tin ngươi đã cứu ngươi.

Sự đến của nước Đức Chúa Trời

²⁰ Người Pha-ri-si hỏi Đức Chúa Giê-su nước Đức Chúa Trời chừng nào đến, thì Ngài đáp rằng: Nước Đức Chúa Trời không đến cách rõ ràng, ²¹ và người ta sẽ không nói: Ở đây, hay là: Ở đó; vì này, nước Đức Chúa Trời ở trong các ngươi.

²² Ngài lại phán cùng môn đồ rằng: Sẽ có kỳ các ngươi ước ao thấy chỉ một ngày của Con người, mà không thấy được. ²³ Người ta sẽ nói cùng các ngươi rằng: Ngài ở đây, hay là: Ngài ở đó; nhưng đừng đi, đừng theo họ. ²⁴ Vì như chớp nháng loè từ dưới phương trời này đến dưới phương trời kia, thì Con người trong ngày Ngài cũng như vậy. ²⁵ Nhưng Ngài trước phải chịu đau đớn nhiều, và bị dòng dõi này bỏ ra. ²⁶ Việc đã xảy đến trong đời Nô-ê, thì cũng sẽ xảy đến trong ngày Con người: ²⁷ Người ta ăn, uống, cưới, gả, cho đến ngày Nô-ê vào tàu, và nước lụt đến hủy diệt thiên hạ hết. ²⁸ Việc đã xảy ra trong đời Lót cũng vậy, người ta ăn, uống, mua, bán, trồng tỉa, cất dựng; ²⁹ đến ngày Lót ra khỏi thành Sô-đôm, thì trời mưa lửa và diêm sinh, giết hết dân thành ấy. ³⁰ Ngày Con người hiện ra cũng một thể này. ³¹ Trong ngày đó, ai ở trên mái nhà, có của để trong nhà, đừng xuống mà chuyên đi; ai ở ngoài đồng, cũng đừng trở về nữa. ³² Hãy nhớ lại vợ của Lót. ³³ Ai kiếm cách cứu sự sống mình, thì sẽ mất; ai mất sự sống mình, thì sẽ được lại. ³⁴ Ta phán cùng các ngươi, trong đêm đó, hai người nằm chung giường, một người sẽ được rước đi, còn một bị để lại. ³⁵ Hai người đàn bà xay chung cối, một người được rước đi, còn một bị để lại. ³⁷ Các môn đồ bèn thưa Ngài rằng: Thưa Chúa, sự ấy sẽ ở tại đâu? Ngài đáp rằng: Xác chết ở đâu, chim ó nhóm tại đó.