Nhảy tới nội dung

Chương 1

Chức vụ của Giăng Báp-tít

¹ Đầu Tin lành của Đức Chúa Giê-su Cơ-đốc, là Con Đức Chúa Trời. ² Như đã chép trong sách tiên tri Ê-sai rằng:
Nầy, ta sai sứ ta đến trước mặt ngươi,
Người sẽ dọn đường cho ngươi…

³ Có tiếng kêu trong đồng vắng rằng:
Hãy dọn đường Chúa,
Ban bằng các nẻo Ngài;

⁴ Giăng đã tới, trong đồng vắng vừa làm vừa giảng phép báp-têm ăn năn, cho được tha tội. ⁵ Cả xứ Giu-đê và hết thảy dân sự thành Giê-ru-sa-lem đều đến cùng người, xưng tội mình và chịu người làm phép báp-têm dưới sông Giô-đanh. ⁶ Giăng mặc áo lông lạc đà, buộc dây lưng da ngang hông; ăn những châu chấu và mật ong rừng. ⁷ Người giảng dạy rằng: Có Đấng quyền phép hơn ta đến sau ta; ta không đáng cúi xuống mở dây giày Ngài. ⁸ Ta làm phép báp-têm cho các ngươi bằng nước; nhưng Ngài sẽ làm phép báp-têm cho các ngươi bằng Đức Thánh Linh.

Đức Chúa Jêsus chịu phép báp-têm và bị ma quỉ cám dỗ

⁹ Vả, trong những ngày đó, Đức Chúa Giê-su đến từ Na-xa-rét là thành xứ Ga-li-lê, và chịu Giăng làm phép báp-têm dưới sông Giô-đanh. ¹⁰ Vừa khi lên khỏi nước, Ngài thấy các từng trời mở ra, và Đức Thánh Linh ngự xuống trên mình Ngài như chim bồ câu. ¹¹ Lại có tiếng từ trên trời phán rằng: Ngươi là Con yêu dấu của ta, đẹp lòng ta mọi đường. ¹² Tức thì Đức Thánh Linh giục Ngài đến nơi đồng vắng. ¹³ Ngài ở nơi đồng vắng chịu quỉ Sa-tan cám dỗ bốn mươi ngày, ở chung với thú rừng, và có thiên sứ hầu việc Ngài.

Đức Chúa Jêsus khởi làm chức vụ mình. – Các môn đồ thứ nhứt

¹⁴ Sau khi Giăng bị tù, Đức Chúa Giê-su đến xứ Ga-li-lê, giảng Tin lành của Đức Chúa Trời, ¹⁵ mà rằng: Kỳ đã trọn, nước Đức Chúa Trời đã đến gần; các ngươi hãy ăn năn và tin đạo Tin lành.

¹⁶ Ngài đi dọc theo mé biển Ga-li-lê, thấy Si-môn với Anh-rê, em người, đương thả lưới dưới biển; vì hai người vốn làm nghề chài. ¹⁷ Đức Chúa Giê-su bèn phán cùng họ rằng: Hãy theo ta, và ta sẽ khiến các ngươi trở nên tay đánh lưới người. ¹⁸ Tức thì hai người bỏ chài lưới mà theo Ngài. ¹⁹ Đi một đỗi xa xa, Ngài thấy Gia-cơ, con Xê-bê-đê, với em là Giăng, đương vá lưới trong thuyền. ²⁰ Ngài liền kêu hai người; thì họ để Xê-bê-đê, cha mình, ở lại trong thuyền với mấy người làm thuê, mà theo Ngài.

Sự chữa người bị quỉ ám

²¹ Kế đó, đi đến thành Ca-bê-na-um; nhằm ngày Sa-bát, tức thì Đức Chúa Giê-su vào nhà hội, khởi dạy dỗ tại đó. ²² Chúng đều cảm động về sự dạy dỗ của Ngài, vì Ngài dạy như có quyền phép, chớ chẳng phải như các thầy thông giáo đâu.

²³ Vả, cũng một lúc ấy, trong nhà hội có người bị tà ma ám, ²⁴ kêu lên rằng: Hỡi Giê-su, người Na-xa-rét, chúng tôi với Ngài có sự gì chăng? Ngài đến để diệt chúng tôi sao? Tôi biết Ngài là ai: Là Đấng Thánh của Đức Chúa Trời. ²⁵ Nhưng Đức Chúa Giê-su nghiêm trách nó rằng: Hãy nín đi, ra khỏi người này! ²⁶ Tà ma bèn vật mạnh người ấy, cất tiếng kêu lớn, và ra khỏi người. ²⁷ Ai nấy đều lấy làm lạ, đến nỗi hỏi nhau rằng: Cái gì vậy? Sự dạy mới sao! Người này lấy quyền phép sai khiến đến tà ma, mà nó cũng phải vâng lời! ²⁸ Danh tiếng Đức Chúa Giê-su tức thì đồn ra khắp cả miền xung quanh xứ Ga-li-lê.

Bà gia Phi-e-rơ

²⁹ Vừa ở nhà hội ra, Chúa và môn đồ đi với Gia-cơ cùng Giăng vào nhà Si-môn và Anh-rê. ³⁰ Vả, bà gia Si-môn đương nằm trên giường, đau rét; tức thì chúng thưa với Ngài về chuyện người. ³¹ Ngài bèn lại gần, cầm tay người đỡ dậy; bịnh rét dứt đi, và người bắt tay hầu hạ.

Mấy thứ phép lạ

³² Đến chiều, mặt trời đã lặn, người ta đem mọi kẻ bịnh và kẻ bị quỉ ám đến cùng Ngài. ³³ Cả thành nhóm lại trước cửa. ³⁴ Ngài chữa lành nhiều kẻ đau các thứ bịnh, và đuổi nhiều quỉ, chẳng cho phép các quỉ nói ra, vì chúng nó biết Ngài.

³⁵ Sáng hôm sau, trời còn mờ mờ, Ngài chờ dậy, bước ra, đi vào nơi vắng vẻ, và cầu nguyện tại đó. ³⁶ Si-môn cùng đồng bạn đi tìm Ngài. ³⁷ Khi kiếm được thì thưa rằng: Hết thảy đương tìm thầy. ³⁸ Ngài phán: Chúng ta hãy đi nơi khác, trong những làng xung quanh đây, để ta cũng giảng đạo ở đó nữa; vì ấy là cốt tại việc đó mà ta đã đến. ³⁹ Ngài trải khắp xứ Ga-li-lê, giảng dạy trong các nhà hội và đuổi quỉ.

Sự chữa kẻ phung

⁴⁰ Có một người phung đến cùng Ngài, quì xuống cầu xin rằng: Nếu Chúa khứng, có thể khiến tôi sạch được. ⁴¹ Đức Chúa Giê-su động lòng thương xót, giơ tay rờ người, mà phán rằng: Ta khứng, hãy sạch đi. ⁴² Liền khi đó, phung lặn mất, người trở nên sạch. ⁴³ Tức thì Đức Chúa Giê-su cho người ra, lấy giọng nghiêm phán rằng: ⁴⁴ Hãy giữ, chớ tỏ điều đó cùng ai; song khá đi tỏ mình cùng thầy tế lễ, và vì ngươi được sạch, hãy dâng của lễ theo như Môi-se dạy, để điều đó làm chứng cho họ. ⁴⁵ Nhưng người ấy đi, đồn việc đó ra, tới đâu cũng thuật chuyện, đến nỗi Đức Chúa Giê-su không vào thành cách rõ ràng được nữa; song Ngài ở ngoài, tại nơi vắng vẻ; và người ta từ bốn phương đều đến cùng Ngài.