Nhảy tới nội dung

Chương 1

Ngôi Lời trở nên xác thịt

¹ Ban đầu có Ngôi Lời,) Ngôi Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Ngôi Lời là Đức Chúa Trời. ² Ban đầu Ngài ở cùng Đức Chúa Trời. ³ Muôn vật bởi Ngài làm nên, chẳng vật chi đã làm nên mà không bởi Ngài. ⁴ Trong Ngài có sự sống, sự sống là sự sáng của loài người. ⁵ Sự sáng soi trong tối tăm, tối tăm chẳng hề nhận lấy sự sáng.

⁶ Có một người Đức Chúa Trời sai đến, tên là Giăng. ⁷ Người đến để làm chứng, là làm chứng về sự sáng, hầu cho bởi người ai nấy đều tin. ⁸ Chính người chẳng phải là sự sáng, song người phải làm chứng về sự sáng. ⁹ Sự sáng này là sự sáng thật, khi đến thế gian soi sáng mọi người. ¹⁰ Ngôi Lời ở thế gian, và thế gian đã làm nên bởi Ngài; nhưng thế gian chẳng từng nhìn biết Ngài. ¹¹ Ngài đã đến trong xứ mình, song dân mình chẳng hề nhận lấy. ¹² Nhưng hễ ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời, là ban cho những kẻ tin danh Ngài, ¹³ là kẻ chẳng phải sanh bởi khí huyết, hoặc bởi tình dục, hoặc bởi ý người, nhưng sanh bởi Đức Chúa Trời vậy.

¹⁴ Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta, đầy ơn và lẽ thật; chúng ta đã ngắm xem sự vinh hiển của Ngài, thật như vinh hiển của Con một đến từ nơi Cha. ¹⁵ Giăng làm chứng về Ngài khi kêu lên rằng: Ấy là về Ngài mà ta đã nói: Đấng đến sau ta trổi hơn ta, vì Ngài vốn trước ta. ¹⁶ Vả, bởi sự đầy dẫy của Ngài mà chúng ta đều có nhận được, và ơn càng thêm ơn. ¹⁷ Vì luật pháp đã ban cho bởi Môi-se, còn ơn và lẽ thật bởi Đức Chúa Giê-su Cơ-đốc mà đến. ¹⁸ Chẳng hề ai thấy Đức Chúa Trời; chỉ Con một ở trong lòng Cha, là Đấng đã giãi bày Cha cho chúng ta biết.

Lời chứng của Giăng Báp-tít

¹⁹ Nầy là lời chứng của Giăng, khi dân Giu-đa sai mấy thầy tế lễ, mấy người Lê-vi từ thành Giê-ru-sa-lem đến hỏi người rằng: Ông là ai? ²⁰ Người xưng ra, chẳng chối chi hết, xưng rằng mình không phải là Đấng Cơ-đốc. ²¹ Họ lại hỏi: Vậy thì ông là ai? Phải là Ê-li chăng? Người trả lời: Không phải. Ông phải là đấng tiên tri chăng? Người trả lời: Không phải. ²² Họ bèn nói: Vậy thì ông là ai? Hầu cho chúng tôi trả lời cùng những người đã sai chúng tôi đến. Ông tự xưng mình là ai? ²³ Người trả lời: Ta là tiếng của người kêu trong đồng vắng rằng: Hãy ban đường của Chúa cho bằng, như đấng tiên tri Ê-sai đã nói. ²⁴ Những kẻ chịu sai đến cùng Giăng đều là người Pha-ri-si. ²⁵ Họ lại hỏi rằng: Nếu ông chẳng phải Đấng Cơ-đốc, chẳng phải Ê-li, chẳng phải đấng tiên tri, thì cớ sao ông làm phép báp-têm? ²⁶ Giăng trả lời: Về phần ta, ta làm phép báp-têm bằng nước; nhưng có một Đấng ở giữa các ngươi mà các ngươi không nhận biết. ²⁷ Ấy là Đấng đến sau ta, ta chẳng đáng mở dây giày Ngài. ²⁸ Những việc đó đã xảy ra tại thành Bê-tha-ni, bên kia sông Giô-đanh, là nơi Giăng làm phép báp-têm.

²⁹ Qua ngày sau, Giăng thấy Đức Chúa Giê-su đến cùng mình, thì nói rằng: Kìa, Chiên con của Đức Chúa Trời, là Đấng cất tội lỗi thế gian đi. ³⁰ Ấy về Đấng đó mà ta đã nói: Có một người đến sau ta, trổi hơn ta, vì người vốn trước ta. ³¹ Về phần ta, ta vốn chẳng biết Ngài; nhưng ta đã đến làm phép báp-têm bằng nước, để Ngài được tỏ ra cho dân Y-sơ-ra-ên. ³² Giăng lại còn làm chứng này nữa: Ta đã thấy Thánh Linh từ trời giáng xuống như chim bồ câu, đậu trên mình Ngài. ³³ Về phần ta, ta vốn không biết Ngài; nhưng Đấng sai ta làm phép báp-têm bằng nước có phán cùng ta rằng: Đấng mà ngươi sẽ thấy Thánh Linh ngự xuống đậu lên trên, ấy là Đấng làm phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh. ³⁴ Ta đã thấy, nên ta làm chứng rằng: Ấy chính Ngài là Con Đức Chúa Trời.

Các môn đồ đầu nhứt

³⁵ Ngày mai, Giăng lại ở đó với hai môn đồ mình; ³⁶ nhìn Đức Chúa Giê-su đi ngang qua, bèn nói rằng: Kìa, Chiên con của Đức Chúa Trời! ³⁷ Hai môn đồ nghe lời đó, bèn đi theo Đức Chúa Giê-su. ³⁸ Đức Chúa Giê-su vừa xây lại, thấy hai người đi theo mình, thì phán rằng: Các ngươi tìm chi? Thưa rằng: Ra-bi (nghĩa là Thầy), Thầy ở đâu? ³⁹ Ngài phán rằng: Hãy đến xem. Vậy, hai người đi, thấy nơi Ngài ở, và ở lại cùng Ngài trong ngày đó; lúc bấy giờ độ chừng giờ thứ mười.

⁴⁰ Trong hai người đã nghe điều Giăng nói và đi theo Đức Chúa Giê-su đó, một là Anh-rê, em của Si-môn Phi-e-rơ. ⁴¹ Trước hết người gặp anh mình là Si-môn, thì nói rằng: Chúng ta đã gặp Đấng Mê-si (nghĩa là Đấng Cơ-đốc). ⁴² Người bèn dẫn Si-môn đến cùng Đức Chúa Giê-su. Ngài vừa ngó thấy Si-môn, liền phán rằng: Ngươi là Si-môn, con của Giô-na; ngươi sẽ được gọi là Sê-pha (nghĩa là Phi-e-rơ).

⁴³ Qua ngày sau, Đức Chúa Giê-su muốn qua xứ Ga-li-lê, tìm Phi-líp, mà phán rằng: Hãy theo ta. ⁴⁴ Vả, Phi-líp là người Bết-sai-đa, đồng thành với Anh-rê và Phi-e-rơ. ⁴⁵ Phi-líp gặp Na-tha-na-ên, nói với người rằng: Chúng ta đã gặp Đấng mà Môi-se có chép trong luật pháp, và các đấng tiên tri cũng có nói đến; ấy là Đức Chúa Giê-su ở Na-xa-rét, con của Giô-sép. ⁴⁶ Na-tha-na-ên nói rằng: Há có vật gì tốt ra từ Na-xa-rét được sao? Phi-líp nói: Hãy đến xem. ⁴⁷ Đức Chúa Giê-su thấy Na-tha-na-ên đến cùng mình, bèn phán về người rằng: Nầy, một người Y-sơ-ra-ên thật, trong người không có điều dối trá chi hết. ⁴⁸ Na-tha-na-ên thưa rằng: Bởi đâu thầy biết tôi? Đức Chúa Giê-su đáp rằng: Trước khi Phi-líp gọi ngươi, ta đã thấy ngươi lúc ở dưới cây vả. ⁴⁹ Na-tha-na-ên lại nói: Lạy thầy, thầy là Con Đức Chúa Trời, thầy là Vua dân Y-sơ-ra-ên! ⁵⁰ Đức Chúa Giê-su đáp rằng: Vì ta đã phán cùng ngươi rằng ta thấy ngươi dưới cây vả, thì ngươi tin; ngươi sẽ thấy việc lớn hơn điều đó! ⁵¹ Ngài lại phán: Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, các ngươi sẽ thấy trời mở ra, và thiên sứ của Đức Chúa Trời lên xuống trên Con người.