Nhảy tới nội dung

Chương 102

Trong cơn hoạn nạn tác giả cầu xin Chúa đoái đến mình

¹ Hỡi Đức Giê-hô-va, xin nghe lời cầu nguyện tôi,
Nguyện tiếng tôi thấu đến Ngài.

² Trong ngày gian truân, xin chớ giấu mặt Ngài cùng tôi;
Xin hãy nghiêng tai qua nghe tôi;
Trong ngày tôi kêu cầu, xin mau mau đáp lại tôi.

³ Vì các ngày tôi tan như khói,
Xương cốt tôi cháy đốt như than lửa.

⁴ Lòng tôi bị đánh đập, khô héo như cỏ,
Vì tôi quên ăn.

⁵ Vì cớ tiếng than siết của tôi,
Xương cốt tôi sát vào thịt tôi.

⁶ Tôi trở giống như con chàng bè nơi rừng vắng,
Khác nào chim mèo ở chốn bỏ hoang.

⁷ Tôi thao thức, tôi giống như
Chim sẻ hiu quạnh trên mái nhà.

⁸ Hằng ngày kẻ thù nghịch sỉ nhục tôi;
Kẻ nổi giận hoảng tôi rủa sả tôi.

⁹ Nhân vì sự nóng nả và cơn thạnh nộ của Chúa,
Tôi đã ăn bụi tro khác nào ăn bánh,

¹⁰ Và lấy giọt lệ pha lộn đồ uống tôi;
Vì Chúa có nâng tôi lên cao, rồi quăng tôi xuống thấp.

¹¹ Các ngày tôi như bóng ngã dài ra,
Tôi khô héo khác nào cỏ.

¹² Nhưng, Đức Giê-hô-va ơi, Ngài hằng có mãi mãi,
Kỷ niệm Ngài lưu từ đời này sang đời kia.

¹³ Chúa sẽ chỗi dậy lấy lòng thương xót Si-ôn;
Nầy là kỳ làm ơn cho Si-ôn,
Vì thì giờ định đã đến rồi.

¹⁴ Các tôi tớ Chúa yêu chuộng đá Si-ôn,
Và có lòng thương xót bụi đất nó.

¹⁵ Bấy giờ muôn dân sẽ sợ danh Đức Giê-hô-va,
Và hết thảy vua thế gian sẽ sợ sự vinh hiển Ngài.

¹⁶ Khi Đức Giê-hô-va lập lại Si-ôn,
Thì Ngài sẽ hiện ra trong sự vinh hiển Ngài.

¹⁷ Ngài sẽ nghe lời cầu nguyện của kẻ khốn cùng,
Chẳng khinh dể lời nài xin của họ.

¹⁸ Điều đó sẽ ghi để cho đời tương lai,
Một dân sự được dựng nên về sau sẽ ngợi khen Đức Giê-hô-va;

¹⁹ Vì từ nơi thánh cao Ngài đã ngó xuống,
Từ trên trời Ngài xem xét thế gian,

²⁰ Đặng nghe tiếng rên siết của kẻ bị tù,
Và giải phóng cho người bị định phải chết;

²¹ Hầu cho người ta truyền ra danh Đức Giê-hô-va trong Si-ôn,
Và ngợi khen Ngài tại Giê-ru-sa-lem,

²² Trong lúc muôn dân nhóm lại
Với các nước, đặng hầu việc Đức Giê-hô-va.

²³ Ngài đã làm sức lực tôi ra yếu giữa đường,
Khiến các ngày tôi ra vắn.

²⁴ Tôi tâu rằng: Đức Chúa Trời tôi ôi! các năm Chúa còn đến muôn đời,
Xin chớ cất lấy tôi giữa chừng số các ngày tôi.

²⁵ Thuở xưa Chúa lập nền trái đất,
Các từng trời là công việc của tay Chúa.

²⁶ Trời đất sẽ bị hư hoại, song Chúa hằng còn;
Trời đất sẽ cũ mòn hết như áo xống;
Chúa sẽ đổi trời đất như cái áo, và nó bị biến thay;

²⁷ Song Chúa không hề biến cải,
Các năm Chúa không hề cùng.

²⁸ Con cháu tôi tớ Chúa sẽ còn có,
Dòng dõi họ sẽ được lập vững trước mặt Chúa.