Chương 109
Cầu Chúa báo thù kẻ cừu địch
¹ Hỡi Đức Chúa Trời mà tôi ngợi khen, xin chớ nín lặng.
² Vì miệng kẻ ác và miệng kẻ gian lận
Hả ra nghịch tôi:
Chúng nó nói nghịch tôi bằng lưỡi láo xược,
³ Vây phủ tôi bằng lời ghen ghét,
Và tranh đấu với tôi vô cớ.
⁴ Vì tình thương của tôi, chúng nó lại trở cừu địch tôi;
Nhưng tôi chỉ chuyên lòng cầu nguyện.
⁵ Chúng nó lấy dữ trả lành,
Lấy ghét báo thương.
⁶ Hãy đặt một kẻ ác cai trị nó,
Cho kẻ cừu địch đứng bên hữu nó.
⁷ Khi nó bị đoán xét, nguyện nó ra kẻ có tội,
Và lời cầu nguyện nó bị kể như tội lỗi.
⁸ Nguyện số các ngày nó ra ít,
Nguyện kẻ khác chiếm lấy chức phận nó đi.
⁹ Nguyện con cái nó phải mồ côi,
Và vợ nó bị góa bụa.
¹⁰ Nguyện con cái nó hoang đàng và ăn mày,
Phải đi xin ăn xa khỏi nhà hoang của chúng nó.
¹¹ Nguyện chủ nợ tận thủ mọi vật nó có.
Kẻ ngoại cướp lấy huê lợi về công lao nó.
¹² Nguyện chẳng ai làm ơn cho nó,
Không ai có lòng thương xót con mồ côi nó.
¹³ Nguyện dòng dõi nó bị diệt đi,
Tên chúng nó bị xóa mất trong đời kế sau.
¹⁴ Nguyện sự gian ác tổ phụ nó bị nhắc lại trước mặt Đức Giê-hô-va;
Nguyện tội lỗi mẹ nó không hề bôi bỏ được.
¹⁵ Nguyện các tội ác ấy hằng ở trước mặt Đức Giê-hô-va,
Để Ngài cất kỷ niệm chúng nó khỏi đất;
¹⁶ Bởi vì người không nhớ làm ơn,
Song bắt bớ người khốn cùng thiếu thốn,
Và kẻ có lòng đau thương, đặng giết đi.
¹⁷ Nó ưa sự rủa sả, sự rủa sả bèn lâm vào nó;
Cũng không thích chúc phước; phước bèn cách xa nó.
¹⁸ Nó cũng mặc mình bằng sự rủa sả khác nào bằng cái áo;
Sự rủa sả chun thấm vào thân nó như nước,
Vô xương cốt như dầu.
¹⁹ Nguyện sự rủa sả vì nó làm như cái áo để đắp mình,
Như cái đai để thắt lưng luôn luôn.
²⁰ Đức Giê-hô-va sẽ báo trả như vậy cho kẻ cừu địch tôi,
Và cho những kẻ nói hành linh hồn tôi.
²¹ Nhưng, hỡi Chúa Giê-hô-va, nhân danh Chúa, xin hãy hậu đãi tôi;
Vì sự nhân từ Chúa là tốt; xin hãy giải cứu tôi;
²² Vì tôi khốn cùng thiếu thốn,
Lòng tôi bị đau thương trong mình tôi.
²³ Tôi qua đời như bóng ngã dài,
Bị đuổi đây đuổi đó khác nào cào cào.
²⁴ Gối tôi run yếu vì kiêng ăn,
Thịt tôi ra ốm, không còn mập nữa.
²⁵ Tôi cũng thành sự sỉ nhục cho chúng nó;
Hễ chúng nó thấy tôi bèn lắc đầu.
²⁶ Giê-hô-va Đức Chúa Trời tôi ôi! xin giúp đỡ tôi,
Cứu tôi theo sự nhân từ Chúa;
²⁷ Hầu cho người ta biết rằng ấy đây là tay Chúa,
Chính Ngài, Đức Giê-hô-va ơi, đã làm điều đó.
²⁸ Chúng nó thì rủa sả, nhưng Chúa lại ban phước.
Khi chúng nó dấy lên, ắt sẽ bị hổ thẹn,
Còn kẻ tôi tớ Chúa sẽ được vui vẻ.
²⁹ Nguyện kẻ cừu địch tôi phải mặc mình bằng sự sỉ nhục,
Bao phủ mình bằng sự hổ thẹn nó khác nào bằng cái áo.
³⁰ Bấy giờ miệng tôi sẽ hết sức cảm tạ Đức Giê-hô-va,
Ngợi khen Ngài ở giữa đoàn đông;
³¹ Vì Ngài đứng bên hữu người thiếu thốn;
Đặng giải cứu người khỏi kẻ đoán xét linh hồn người.