Chương 77
Trong cơn gian truân nhắc lại các công việc cả thể của Đức Chúa Trời, lòng bèn được an ủi
¹ Tôi sẽ kêu cầu cùng Đức Chúa Trời,
Phát tiếng hướng cùng Đức Chúa Trời; Ngài ắt sẽ lắng tai nghe.
² Trong ngày gian truân tôi tìm cầu Chúa;
Ban đêm tay tôi giơ thẳng lên không mỏi;
Linh hồn tôi không chịu an ủi.
³ Tôi nhớ đến Đức Chúa Trời, bèn bồn chồn;
Than thở, và thần linh tôi sờn mỏi. (Sê-la)
⁴ Chúa giữ mí mắt tôi mở ra;
Tôi bị bối rối, không nói được.
⁵ Tôi suy nghĩ về ngày xưa,
Về các năm đã qua.
⁶ Ban đêm tôi nhắc lại bài hát tôi;
Tôi suy gẫm trong lòng tôi,
Và thần linh tôi tìm tòi kỹ càng.
⁷ Chúa há sẽ từ bỏ đến đời đời ư?
Ngài há chẳng còn ban ơn nữa sao?
⁸ Sự nhân từ Ngài há dứt đến mãi mãi ư?
Lời hứa của Ngài há không thành đời đời sao?
⁹ Đức Chúa Trời há quên làm ơn sao?
Trong cơn giận Ngài há có khép lòng thương xót ư? (Sê-la)
¹⁰ Tôi bèn nói: Đây là tật nguyền tôi;
Nhưng tôi sẽ nhớ lại các năm về tay hữu của Đấng Chí Cao.
¹¹ Tôi sẽ nhắc lại công việc của Đức Giê-hô-va,
Nhớ đến các phép lạ của Ngài khi xưa;
¹² Cũng sẽ ngẫm nghĩ về mọi công tác Chúa,
Suy gẫm những việc làm của Ngài
¹³ Hỡi Đức Chúa Trời, con đường Chúa ở trong nơi thánh.
Có thần nào lớn bằng Đức Chúa Trời chăng?
¹⁴ Chúa là Đức Chúa Trời hay làm phép lạ,
Đã tỏ cho biết quyền năng Chúa giữa các dân.
¹⁵ Chúa dùng cánh tay mình mà chuộc dân sự Chúa,
Tức là con trai của Gia-cốp và của Giô-sép. (Sê-la)
¹⁶ Hỡi Đức Chúa Trời, các nước đã thấy Chúa;
Các nước đã thấy Chúa, bèn sợ;
Những vực sâu cũng rúng động.
¹⁷ Các mây đổ ra nước,
Bầu trời vang ra tiếng.
Và các tên Chúa bay đây đó.
¹⁸ Tiếng sấm Chúa ở trong gió trốt;
Chớp nhoáng soi sáng thế gian;
Đất bèn chuyển động và rung rinh.
¹⁹ Con đường Chúa ở trong biển,
Các lối Chúa ở trong nước sâu,
Còn các dấu bước Chúa không ai biết đến.
²⁰ Chúa cậy tay Môi-se và A-rôn
Mà dẫn dắt dân sự Ngài như một đoàn chiên.