Chương 44
Nhắc lại ơn xưa của Đức Chúa Trời, và bày ra sự hoạn nạn hiện bây giờ
¹ Hỡi Đức Chúa Trời, lỗ tai chúng tôi có nghe,
Tổ phụ chúng tôi đã thuật lại
Công việc Chúa đã làm trong đời họ,
Buổi ngày xưa.
² Chúa dùng tay mình đuổi các dân tộc ra, song lại tài bồi tổ phụ chúng tôi;
Chúa làm khổ cho các dân: nhưng lại làm cho tổ phụ chúng tôi lan ra.
³ Vì họ chẳng nhờ thanh gươm mình mà được xứ,
Cũng chẳng nhờ cánh tay mình mà được cứu;
Bèn nhờ tay hữu Chúa, cánh tay Chúa, và sự sáng mặt Chúa,
Vì Chúa làm ơn cho họ.
⁴ Hỡi Đức Chúa Trời, Chúa là vua tôi;
Cầu Chúa ban lịnh giải cứu Gia-cốp.
⁵ Nhờ Chúa, chúng tôi sẽ xô đổ cừu địch chúng tôi;
Nhân danh Chúa, chúng tôi giày đạp những kẻ dấy nghịch cùng chúng tôi.
⁶ Vì tôi chẳng nhờ cậy cung tôi,
Thanh gươm tôi cũng sẽ chẳng cứu tôi đâu;
⁷ Nhưng Chúa đã cứu chúng tôi khỏi cừu địch chúng tôi,
Làm bỉ mặt những kẻ ghen ghét chúng tôi.
⁸ Hằng ngày chúng tôi đã khoe mình về Đức Chúa Trời,
Lại sẽ cảm tạ danh Chúa đến đời đời. (Sê-la)
⁹ Song nay Chúa đã từ bỏ chúng tôi, làm cho chúng tôi bị nhuốc nhơ,
Chúa chẳng còn đi ra cùng đạo binh chúng tôi nữa.
¹⁰ Chúa khiến chúng tôi lui lại trước mặt cừu địch,
Và kẻ ghét chúng tôi cướp lấy của cho mình.
¹¹ Chúa đã phó chúng tôi khác nào chiên bị định làm đồ ăn,
Và đã làm tản lạc chúng tôi trong các nước.
¹² Chúa đã bán dân sự Chúa không giá chi,
Và đánh giá chúng nó chẳng cao.
¹³ Chúa làm chúng tôi thành vật ô nhục cho kẻ lân cận chúng tôi,
Làm đồ nhạo báng và một sự chê cười cho những kẻ ở xung quanh.
¹⁴ Chúa làm chúng tôi nên tục ngữ giữa các nước,
Trong các dân, ai thấy chúng tôi bèn lắc đầu.
¹⁵ Cả ngày sự sỉ nhục ở trước mặt tôi,
Sự hổ ngươi bao phủ mặt tôi,
¹⁶ Tại vì tiếng kẻ sỉ nhục mắng chưởi,
Và vì cớ kẻ thù nghịch và kẻ báo thù.
¹⁷ Mọi điều ấy đã xảy đến cho chúng tôi; song chúng tôi nào quên Chúa,
Cũng không bội nghịch giao ước của Chúa.
¹⁸ Lòng chúng tôi không thối lại,
Bước chúng tôi cũng không trớ khỏi lối Chúa.
¹⁹ Dầu vậy, Chúa đã bẻ nát chúng tôi trong chỗ chó rừng,
Bao phủ chúng tôi bằng bóng sự chết.
²⁰ Nếu chúng tôi có quên danh Đức Chúa Trời chúng tôi,
Hoặc giơ tay mình hướng về một thần lạ,
²¹ Đức Chúa Trời há sẽ chẳng hỏi tra sao?
Vì Ngài biết thấu sự bí mật của lòng.
²² Thật vì Chúa mà hằng ngày chúng tôi bị giết,
Chúng tôi bị kể như con chiên dành cho lò cạo.
²³ Hỡi Chúa, hãy tỉnh thức! Nhân sao Chúa ngủ?
Hãy chỗi dậy, chớ từ bỏ chúng tôi luôn luôn.
²⁴ Cớ sao Chúa giấu mặt đi,
Quên nỗi hoạn nạn và sự hà hiếp chúng tôi?
²⁵ Vì linh hồn chúng tôi bị phục dưới bụi tro;
Thân thể chúng tôi dính vào đất.
²⁶ Xin Chúa hãy chỗi dậy mà giúp đỡ chúng tôi,
Hãy vì sự nhân từ Chúa mà chuộc chúng tôi.