Nhảy tới nội dung

Chương 12

Gióp bắt lẽ những lời đáp của các bạn mình

¹ Gióp đáp lại rằng:

² Hẳn chi các ngươi thật là người,
Sự khôn ngoan sẽ đồng chết mất với các ngươi mà chớ!

³ Song ta cũng có sự thông sáng như các ngươi,
Chẳng kém hơn đâu; mà lại ai là người không biết những việc như thế?

⁴ Ta đã cầu khẩn Đức Chúa Trời, và Đức Chúa Trời đáp lời cho ta;
Nay ta thành ra trò cười của bầu bạn ta;
Người công bình, người trọn vẹn đã trở nên một vật chê cười!

⁵ Lòng người nào ở an nhiên khinh bỉ sự tai họa.
Tai họa thường sẵn giáng trên kẻ nào trợt chân vấp ngã.

⁶ Trại của kẻ cướp được may mắn,
Những kẻ chọc giận Đức Chúa Trời ở bình an vô sự,
Và được Đức Chúa Trời phó vào tay mình nhiều tài sản dư dật.

⁷ Nhưng khá hỏi loài thú, chúng nó sẽ dạy dỗ ngươi,
Hỏi các chim trời, thì chúng nó sẽ bảo cho ngươi;

⁸ Hoặc nữa, hãy nói với đất, nó sẽ giảng dạy cho ngươi;
Còn những cá biển sẽ thuật rõ cho ngươi biết.

⁹ Trong các loài này, loài nào chẳng biết
Rằng tay của Đức Chúa Trời đã làm ra những vật ấy?

¹⁰ Trong tay Ngài cầm hồn của mọi vật sống,
Và hơi thở của cả loài người.

¹¹ Lỗ tai há chẳng xét lời nói,
Như ổ gà nếm những vật thực sao?

¹² Người già cả có sự khôn ngoan,
Kẻ hưởng trường thọ được điều thông sáng.

¹³ Nơi Đức Chúa Trời có sự khôn ngoan và quyền năng;
Mưu luận và thông minh đều thuộc về Ngài.

¹⁴ Kìa, Ngài phá hủy, loài người không cất lại được;
Ngài giam cầm người nào, không ai mở ra cho.

¹⁵ Nầy, Ngài ngăn nước lại, nước bèn khô cạn;
Đoạn, Ngài mở nó ra, nó bèn làm đồi tàn đất,

¹⁶ Tại nơi Ngài có quyền năng và khôn ngoan;
Kẻ bị lầm lạc và kẻ làm cho lầm lạc đều thuộc về Ngài.

¹⁷ Ngài bắt dẫn tù những kẻ bày mưu,
Khiến các quan xét ra điên dại.

¹⁸ Ngài mở trói cho các vua,
Và thắt xiềng xích nơi lưng họ;

¹⁹ Ngài bắt dẫn tù những thầy tế lễ,
Đánh đổ các kẻ cường quyền.

²⁰ Ngài cất lời khỏi kẻ nói thành tín,
Làm cho kẻ già cả mất trí khôn.

²¹ Ngài giáng điều sỉ nhục trên kẻ sang trọng,
Tháo dây lưng của người mạnh bạo.

²² Ngài bày tỏ những sự sâu nhiệm ẩn trong tăm tối,
Và khiến bóng sự chết hóa ra sáng sủa.

²³ Ngài khiến các dân tộc hưng thịnh, rồi lại phá diệt đi;
Mở rộng giới hạn cho các nước, đoạn thâu nó lại.

²⁴ Ngài cất thông sáng khỏi những trưởng của các dân tộc thế gian,
Khiến chúng đi dông dài trong đồng vắng không đường lối.

²⁵ Chúng rờ đi trong tối tăm, không có sự sáng,
Và Ngài làm cho họ đi ngả nghiêng như kẻ say.